Chuyên mục thời trang

Toh Wei Soong – The Art of Motion

PEDRO x Toh Wei Soong
Nghệ Thuật Của Chuyển Động
PEDRO x Toh Wei Soong
Nghệ Thuật Của Chuyển Động PEDRO x Toh Wei Soong Nghệ Thuật Của Chuyển Động

Hết nhịp bơi này đến nhịp bơi khác, hết khoảnh khắc này đến khoảnh khắc khác.

Vận động viên Paralympic người Singapore, Toh Wei Soong, dường như luôn sống trong chuyển động. Từ những năm thiếu niên, anh đã là một kình ngư xuất sắc, mang quốc gia mình đến với những đấu trường tầm cỡ thế giới. Với anh, trong làn nước, mỗi chuyển động đều có nhịp điệu riêng: được đo đếm, lặp đi lặp lại, mài giũa đến sự hoàn hảo. Nhưng chính kỷ luật sắt đá và sự tập trung đã thôi thúc anh vượt qua mọi giới hạn, khám phá những điều tưởng chừng không thể.


Trong lần hợp tác cùng PEDRO, Wei Soong đã biến những món đồ được chọn lọc từ bộ sưu tập Thu Hè 2025 thành toan vẽ, tạo nên một loạt tác phẩm hội họa độc đáo. Mỗi tác phẩm đều thôi thúc người xem phải dừng lại chiêm ngưỡng từng chi tiết, đường cong, khoảng trống. Ở đó, vật thể không chỉ là vật thể, mà trở thành bề mặt cho những đường mực đen phóng khoáng tại chính nơi chúng chạm xuống.


Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa cho phong cách thiết kế.

“Nghệ thuật cho phép cảm xúc
tuôn trào không theo khuôn khổ.
Trong thể thao, mọi thứ luôn có luật lệ.
Nhưng ở đây, chỉ có bản năng.”

“Nghệ thuật cho phép cảm xúc tuôn trào không theo khuôn khổ. Trong thể thao, mọi thứ luôn có luật lệ. Nhưng ở đây, chỉ có bản năng.”


Những tác phẩm này thể hiện khát khao khám phá bản ngã vượt ngoài những khuôn khổ. Phong cách của anh mang tính biểu cảm nhưng không hề thiếu chủ đích. Anh tìm đến mực vì tính tức thời và sức nặng của nó. Mỗi nét bút đều được dụng tâm, không có bản nháp, không có sự lặp lại, tất cả chỉ gói gọn trong một khoảnh khắc duy nhất: khoảnh khắc tiếp xúc với chất liệu.



Những tác phẩm đã ra đời không nhằm giải thích, mà chỉ để biểu đạt. Chúng tồn tại trong khoảng giao thoa giữa chuyển động và tĩnh lặng, giữa chủ ý và buông bỏ, giữa vận động viên và nghệ sĩ.



Wei Soong không vẽ nên ranh giới rõ ràng giữa hai điều đó. Với anh, cả hai đều là cách anh tương tác với thế giới. Cả hai đều mang tính vật lý, cảm xúc, và sau cùng, đều rất con người.


“Tôi nhận ra hai con người này không đối lập, mà là một dòng chảy.”

“Tôi nhận ra hai con người này không đối lập, mà là một dòng chảy.”

Và trong dòng chảy ấy, anh vẫn tiếp tục chuyển động từng nét một.